Buongiorno a tutti e Auguri di Buon Anno!!
Domani sarà ufficialmente il primo giorno del nuovo anno, quello in cui si ricomincia con spirito nuovo (la scuola, le attività, per qualcuno il lavoro, la palestra ecc. ecc. ecc…..), quello in cui i buoni propositi non potranno trovare più scuse per essere rimandati.
E questo che leggete è proprio il mio primo buon proposito per il 2015: creare il mio blog personale, dove raccogliere le mie idee, spunti e progetti per chi ama la casa, l’arredamento il decor, l’homestyle, il ricevere, il fai da te, l’organizzazione e tutto ciò che, nella quotidianità è racchiuso tra le mura domestiche. Tantissimi argomenti quindi e, se vorrete seguirmi, vi sarò grata per qualsiasi suggerimento, spunto, proposta o domanda. Vorrei raccogliere su questo blog tanti “appunti” su come rendere più belli e accoglienti i nostri nidi, piccoli o grandi che essi siano, case di single o affollate di figli di ogni età, con creatività e, soprattutto, un occhio allo stile e uno al budget. Questo perché la casa è il posto dove ogni giorno ritroviamo noi stessi, dove ci ricarichiamo per affrontare il mondo esterno, è la nostra tela bianca da personalizzare.
Chi di voi, durante queste vacanze, stando qualche giorno a casa, non ha pensato a qualche cambiamento da fare? Cambiare un mobile, eliminare qualche oggetto non più utile, riordinare gli armadi, cambiare colore alle pareti, rinnovare la camera dei ragazzi…La casa, come noi, è in continua trasformazione e ci segue nei nostri cambiamenti.
Renzo Piano ha scritto che quello dell’architetto è il mestiere più vecchio del mondo.
E ha tanta, tantissima ragione perché, prima di tracciare segni sulla roccia, prima di comporre musica, prima di allevare animali, di imparare a coltivare e, forse, prima ancora di cacciare, l’uomo ha cercato per sé un riparo, un posto sicuro dove vivere. Quella prima caverna, in cui l’uomo ha trovato rifugio, segna la nascita dell’Architettura
E oggi, dopo che da tempo abbiamo lasciato le caverne, non è importante avere una reggia o un monolocale, è importante avere uno spazio che ci rappresenti e ci faccia sentire bene. Quando lo spazio manca, spesso basta solo un po’ di organizzazione.
E allora eccoci qui, per scovare idee per rendere i nostri nidi più comodi e più somiglianti a noi perché una casa più bella, rende più bella la vita!! Questo è il mio buon proposito per il 2015…Buone idee a tutti e al prossimo post!

5 risposte a “HomeRefreshing: il mio primo buon proposito per il 2015!”

  1. Avatar Orchidea

    Ti seguirò sicuramente cercando di trarre dai tuoi consigli delle idee x rendere la mia casa più accogliente! Grazie Lidia

  2. Avatar HomeRefreshing

    Grazie Lidia, a presto!

  3. Avatar boiazza

    buon inizio e buon lavoro

  4. Avatar HomeRefreshing

    Grazie Boiazza, anche a te!

  5. Avatar Dinh Ha

    đồng tâm
    game mu
    cho thuê nhà trọ
    cho thuê phòng trọ
    nhac san cuc manh
    số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
    văn phòng luật
    tổng đài tư vấn pháp luật
    dịch vụ thành lập công ty trọn gói
    nước cờ trên bàn thương lượng
    mbp
    erg
    nghịch lý
    chi square test
    nghệ thuật nói chuyện
    coase
    thuyết kỳ vọng
    chiến thắng con quỷ trong bạn
    cân bằng nash

    – Tốt lắm, Bồi ca. Chúng ta không nói tới chuyện này nữa, hãy nói dự định về kế hoạch lớn của anh đi.
    Triệu Quốc Đống cũng thấy không khí có phần áp lực nên chuyển đề tài. Giai đoạn tích lũy ban đầu mà anh muốn xí nghiệp trong sạch thì gần như là không thể nào có, nhất là cái ngành xây dựng này, anh chỉ nói ước thúc làm việc cũng đã tốt lắm rồi.
    Rời khỏi văn phòng của Tần Tự Bân, Lâm Băng gọi Triệu Quốc Đống vào văn phòng của mình. Đến lúc này Triệu Quốc Đống mới có cơ hội để đánh giá văn phòng của người phụ nữ này.

    Gian phòng được bố trí trang nhã, trên bàn làm việc có một chiếc chén sứ trắng và mấy tập văn kiện trông rất ngăn nắp chứ không giống như trên mặt bàn của đàn ông luôn bày gạt tàn thuốc, hộp trà, lịch bàn, ống đựng bút và mấy vật phẩm quen thuộc. Phía sau có treo một bộ quần áo và mũ cùng với một bộ áo khoác ngoài màu xám đậm. Một chiếc cặp da của nữ mà Triệu Quốc Đống không nhận ra nhãn hiệu cũng được treo trên đó, cả văn phòng không hề nhiễm một hạt bụi nào, ngay cả tường cũng sơn một màu xanh nhạt.

    – Tiểu Triệu. Cậu kéo tôi giúp làm gì? Đây vốn là chuyện của hắn, sao giờ lại phân công cho chúng ta? Hắn là trưởng ban mà người khác còn không nể mặt thì chẳng lẽ chúng ta đi một chuyến là có thể thu hoạch được sao?

    Thấy Lâm Băng có vẻ không vui, Triệu Quốc Đống ngồi xuống ghế sopha:
    – Chị Lâm, sếp Tần mặc dù xuất thân từ Ban quy hoạch tổng hợp của chúng ta nhưng dù gì cũng đã nhiều năm rồi nên không quen những lãnh đạo Cục giao thông bên dưới. Huống chi nếu sếp Tần ra mặt mà trở về tay không thì còn mặt mũi nào là trưởng ban nữa. Còn chị thì cũng đã ở đây nhiều năm rồi, bên dưới chắc biết rõ hơn ai khác, về phần mấy lời không tiện mở miệng thì cứ để tôi nói, chị chỉ cần làm bộ như đi kiểm tra công việc là được.

    – Hừ, Tiểu Triệu, tôi hiểu cách của cậu. Cậu nói đi, chuẩn bị đến đơn vị nào hóa duyên?
    Lâm Băng vừa nghe thấy Triệu Quốc Đống nói như thế nên trong lòng cũng thả lỏng ra. Chỉ cần cô không phải nói mấy lời mất địa vị thì cứ xem như là cưỡi ngựa xem hoa vậy.

Lascia un commento

Il tuo indirizzo email non sarà pubblicato. I campi obbligatori sono contrassegnati *